6 năm xét xử một vụ án tai nạn giao thông
(Cadn.com.vn) - Cách đây 6 năm, một vụ TNGT nghiêm trọng xảy ra tại Km 614+500 QL14 (tỉnh Đắc Lắc) khiến 2 người thiệt mạng. Tuy nhiên, cho đến nay vụ án vẫn chưa kết thúc bởi người thanh niên được xác định là tài xế xe gây tai nạn một mực khẳng định mình không phải là người điều khiển xe khi vụ tai nạn xảy ra. Sau khi bị tuyên phạt 5 năm tù tại phiên tòa sơ thẩm, bị cáo không ngừng kêu oan tới các cơ quan chức năng.
Bản án 5 năm tù
Theo cáo trạng, sáng 26-2-2010, Ngô Văn Ngọc (1985, quê tỉnh Thanh Hóa) điều khiển ô-tô BKS 48K-0277 của bà Đặng Thị Tuyết chở khách từ TP Buôn Ma Thuột (tỉnh Đắc Lắc) về tỉnh Gia Lai. Khi đi đến Km 614+500 QL14 (thuộc thôn 2, xã Ea HLeo, H. Ea HLeo, Đắc Lắc), do Ngọc điều khiển xe không giữ được khoảng cách an toàn, không làm chủ tốc độ nên đã va chạm vào góc sau bên phụ của ô-tô khách BKS 36M-4766, đang chạy phía trước cùng chiều. Theo kết quả khám nghiệm hiện trường, cú va chạm mạnh làm ô-tô BKS 48K-0277 bị đổ nghiêng phần bên phụ xuống rãnh thoát nước. Do cửa ô-tô BKS 48K-0277 bên phụ không đóng nên ông Võ Văn Bình (chồng bà Tuyết), ông Phan Đức Tiến và bà Đặng Thị Tuyết đã văng khỏi xe. Hậu quả, ông Bình và ông Tiến thiệt mạng, bà Đặng Thị Tuyết bị thương nhẹ sau vụ tai nạn.
Tiếp đó, ngày 29-1-2013, Phân viện Khoa học Hình sự tại TP Đà Nẵng có kết luận, ô-tô BKS 36M-4766 có nhiều vết xước hướng từ sau ra trước; ô-tô BKS 48K-0277 có nhiều vết xước từ trước ra sau. Do vậy, CQĐT xác định, vụ tai nạn trên xảy ra do Ngọc đã không làm chủ được tốc độ, dẫn đến va chạm với xe khách chạy phía trước cùng chiều.
Cho đến ngày 15-8-2013, sau hơn 2 năm xảy ra tai nạn, Cơ quan CSĐT CAH Ea HLeo ra Quyết định khởi tố số 208 đối với Ngọc về hành vi “Vi phạm quy định về điều khiển phương tiện giao thông đường bộ”. Ngày 21-11-2013, Ngọc bị bắt để phục vụ điều tra. Tuy nhiên, Ngọc không thừa nhận việc vi phạm Luật giao thông đường bộ. Phải đến 2 năm sau, ngày 24-8-2015, TAND H. Ea HLeo mở phiên tòa hình sự sơ thẩm và tuyên phạt Ngọc 5 năm tù về tội danh như đã nêu. Không chấp nhận bản án tại phiên tòa sơ thẩm, Ngọc không ngừng kêu oan và khẳng định mình không phải là người điều khiển xe BKS 48K-0277 vào thời điểm gây tai nạn. Do vậy, Ngọc đã làm thủ tục kháng án.
Bị cáo Ngọc. |
Bị cáo kêu oan
Ngày 8-11, TAND tỉnh Đắc Lắc đưa vụ án của Ngọc ra xét xử phúc thẩm. Trước vành móng ngựa, Ngọc khai: “Thời điểm xảy ra tai nạn, tôi là khách đi xe và đang ngồi ở hàng ghế thứ 3 cùng với một hành khách nữ khác. Gần 3 năm sau vụ tai nạn, tôi làm ăn ở quê nhà và đang làm thủ tục đi xuất khẩu lao động thì bị bắt. Sau đó, tôi bị các cơ quan chức năng tiến hành truy tố và đưa vụ án ra xét xử, phạt tù là quá oan ức”.
Lời khai của Ngọc được bà Tuyết xác nhận tại tòa là đúng với diễn biến vụ tai nạn. Bà Tuyết kể: “Lúc xảy ra tai nạn, trên xe của vợ chồng tôi có 2 tài xế là ông Tiến (đã chết) và ông Lê Đình Thuẩn cùng với một phụ xe tên Trung. Tôi và Ngọc không hề quen biết gì nhau, ông Tiến mới là người điều khiển xe khi xảy ra tai nạn. Trước khi sự việc đau lòng xảy ra, khi thấy có xe phía trước, tôi còn nói với Tiến: “Chú chạy từ từ thôi, tốn kém mấy trăm tiền xăng tôi chịu”. Thế nhưng, khi tôi vừa nói dứt lời thì vụ tai nạn đau lòng xảy ra”.
Bà Tuyết khẳng định người lái xe không phải Ngọc. |
Lời khai của bị cáo Ngọc và bà Tuyết đều bị hầu hết các nhân chứng bác bỏ ngay tại tòa và tại CQĐT. Theo đó, ông Mai Đình Phượng (tài xế điều khiển xe BKS 36M-4766) khẳng định chính ông nhìn thấy Ngọc điều khiển xe BKS 48K-0277 lúc tai nạn xảy ra. “Sở dĩ có thể nhận ra Ngọc vì trước đó tôi có biết Ngọc” - ông Phượng nói. Anh Nguyễn Đình Thọ (hành khách đi trên xe, ngồi ở hàng ghế thứ 2 bên phụ khẳng định Ngô Văn Ngọc là lái xe lúc xảy ra tai nạn. Sau đó, anh Thọ còn thấy Ngọc kêu lên: “Bà con ơi, tôi làm chết người rồi”. Bên cạnh đó, Ngọc còn mượn điện thoại của vợ anh Thọ gọi điện về cho bố mình là Ngô Minh Thuyên thông báo với nội dung, Ngọc lái xe gây tai nạn chết người.
Không chỉ vậy, một số người thân của nạn nhân Tiến còn khẳng định, tại Bệnh viện Đa khoa Quy Nhơn, ông Thuyên đã tìm đến bệnh viện và tự xưng là bố của tài xế Ngọc gây tai nạn đến hỏi thăm ông Tiến. Có mặt tại phiên tòa ngày 8-11, chị Nguyễn Thị Thủy (1977, vợ nạn nhân Tiến) cho hay: “Sau khi tai nạn xảy ra, chị Tuyết là người báo cho tôi biết anh Tiến bị tai nạn mất. Lúc đó, chị Tuyết còn nói Ngọc là người cầm lái. Sau đó, bố của Ngọc có đến nhà và đưa cho tôi 2 triệu đồng, có người nhà tôi chứng kiến”.
Phản bác lại lời khai của các nhân chứng và bà Thủy, ông Thuyên khẳng định: “Khi tai nạn xảy ra, Ngọc không hề gọi điện thoại về thông báo cho gia đình tôi như họ nói. Hơn nữa, tôi cũng không đến bệnh viện để hỏi thăm ông Tiến và giới thiệu là bố của tài xế Ngọc gây tai nạn. Khi đến gặp nhau tại nhà riêng của bà Thủy, tôi đưa chứng minh ra thì bà Thủy mới biết”.
Ông Thuyên khẳng định không đến bệnh viện thăm nạn nhân Tiến. |
Sau khi đánh giá các tình tiết liên quan đến vụ án, đại diện VKSND tỉnh Đắc Lắc cho rằng: “Dù bị cáo Ngọc không thừa nhận hành vi của mình nhưng kết luận điều tra, chứng cứ vụ án và lời khai của các nhân chứng cho thấy Ngọc chính là người điều khiển xe BKS 48K-0277 vào thời điểm xảy ra tai nạn. Do không làm chủ được tốc độ, xe BKS 48K-0277 đã tông vào đuôi xe BKS 36M-4766 làm 2 người thiệt mạng. Khi gây tai nạn, bị cáo Ngọc chưa có giấy phép lái xe để điều khiển xe chở khách trên 9 chỗ. Do đó, cáo trạng truy tố bị cáo về tội “Vi phạm quy định về điều khiển phương tiện giao thông” là có căn cứ, đúng người, đúng tội, đúng pháp luật”.
Là người bào chữa cho bị cáo Ngọc, luật sư Dương Văn Sơn (Văn phòng Luật sư Thảo Nguyên - Đoàn luật sư tỉnh Đắc Lắc) không khỏi thất vọng khi HĐXX tại phiên tòa ngày 8-11 tuyên giữ nguyên bản án sơ thẩm đối với bị cáo Ngọc. “Đây là một vụ án rất phức tạp vì có nhiều khiếu nại liên quan đến việc giải quyết vụ án. Hơn nữa, thời gian xảy ra vụ án đến nay đã hơn 6 năm, nhiều vấn đề trong hồ sơ không rõ ràng, nhiều bút lục bị tẩy xóa… Không những thế, ngày 17-8-2013, khi chưa nhận được quyết định khởi tố bị can thì thân chủ tôi bị cơ quan chức năng ra quyết định truy nã toàn quốc vì hành vi bỏ trốn khỏi địa phương là trái quy định. Thân chủ tôi đã có nhiều đơn kêu oan nhưng vẫn không giải quyết được gì”.
Thơ Trịnh