Báo Công An Đà Nẵng

Góc khuất SV làm thêm

Thứ ba, 24/03/2015 10:00

Bài 1: SV với nghề nhạy cảm

(Cadn.com.vn) - Nhiều sinh viên (SV) đang theo học ở Huế chọn công việc làm thêm là tiếp thị rượu, bia hoặc tiếp viên karaoke để kiếm thêm thu nhập, lo cho việc học hành, giảm bớt gánh nặng cho gia đình. Tuy nhiên, không ít nữ sinh khi dính vào công việc “nhạy cảm” này đã không giữ được mình và trượt dài trước cám dỗ của đồng tiền.

TỪ TIẾP THỊ RƯỢU, BIA...

Nhà hàng Ch. nằm trên đường Phạm Văn Đồng (TP Huế), có hơn chục phòng VIP. Đây là nhà hàng sang trọng, nơi khách hàng thường chọn để tiếp khách trong quan hệ công việc hay bạn bè ở xa đến. Nếu khách ngồi trong phòng, thì mỗi phòng đều có 1 nhân viên phục vụ. Ở phòng VIP 2 tối hôm ấy, nhân viên phục vụ là Nh. (SV năm 3 khoa Văn Trường ĐH Sư phạm Huế). Dáng người cao thon, khuôn mặt trái xoan, nước da ngăm đen trông Nh. rất có duyên. Nh. cho biết, nhà ở cách TP Huế 30km nên từ khi vào đại học, Nh. ở trọ. Do hoàn cảnh gia đình khó khăn, đầu năm 2, Nh. xin vào làm tiếp thị cho một hãng bia…

Lúc đầu, cậu bạn đồng nghiệp mời Nh. uống ly bia cho vui nhưng cô nhất định từ chối, rằng “Mấy hôm nay thời tiết thay đổi nên họng em bị đau, không thể uống bia được”. Nhưng sau một hồi được thuyết phục, Nh. đồng ý uống 1 cốc bia và trước khi uống Nh. nói: “Em xin phép chỉ uống 1 cốc duy nhất”. Mọi người trong bàn nhậu đều vui vẻ, đồng ý. Uống hết ly bia, mặt Nh. nhăn nhúm, tỏ ra khó chịu như bị gượng ép. Khoảng 10 phút sau, một anh bạn trong bàn ngoài 40 tuổi cầm tay, kéo Nh. lại ngồi cạnh thì được cô đồng ý. Ngồi xuống ghế, Nh. liên tục khui bia rót cho khách. Một người trong bàn nói đùa: “Em rót bia mà em không uống thì làm sao mấy anh uống cho ngon được”. Nh. mỉm cười, rồi tự nguyện nâng ly bia mời mọi người. Những lượt tiếp theo, hễ khách uống 1 ly, Nh. cũng uống 1 ly. Kết thúc chầu nhậu, Nh. được “boa” 200 ngàn đồng.

Hầu hết nhân viên tiếp thị rượu, bia ở Huế là SV.

Ở nhà hàng P. trên đường Lý Tự Trọng, Tr. (SV Trường Cao đẳng Du lịch), nhân viên tiếp thị bia là “mối ruột” của nhiều khách, bởi tửu lượng khá. Dù không được xinh đẹp nhưng nhờ nước da trắng nên trông Tr. vẫn bắt mắt. Vừa làm tiếp thị bia, thỉnh thoảng Tr. vẫn chạy bàn bưng bê thức ăn giúp chủ nhà hàng. Lúc đầu Tr. nói theo yêu cầu của Cty, nhân viên tiếp thị bia phải đứng, nhưng khi bước vào phòng, Tr. nhanh tay kéo ghế, ngồi gần anh H., “sếp” của một Cty kinh doanh điện tử. Qua cách trò chuyện, tôi biết Tr. và anh H. đã nhiều lần ngồi nhậu. Dù đã uống hơn 5 lon bia, nhưng mặt Tr. vẫn tỉnh rụi. Hết người này đến người khác mời, Tr. nâng cốc liên tục. Thi thoảng, một vài khách nam đến cạnh Tr. choàng tay ôm eo, thơm. Tr. nhìn về phía tôi và tỏ ra ngượng ngùng, phân trần: “Làm nghề ni, khi khách uống quá chén vào, mình phải chấp nhận chiều một tí thì lần sau họ mới ủng hộ”. Theo lời kể, Tr. quê H. Kỳ Anh (Hà Tĩnh). Từ lúc đi làm đến giờ, trung bình, mỗi tháng Tr. thu nhập khoảng 4 triệu đồng, trong đó hơn 1/3 là tiền “boa”. “Cũng nhờ đi làm thêm mà mấy học kỳ vừa qua em không phải xin tiền gia đình. Tết vừa rồi em dành dụm được 5 triệu đồng về cho mẹ sắm Tết” - Tr. cho biết.

Tại nhà hàng N. - chuyên đặc sản rừng, có nhiều SV tiếp thị rượu rất sành điệu. K.O. (sinh viên trường H.) là cô gái sở hữu khuôn mặt và vóc dáng hài hòa. Cũng chính vì lý do này nên nhà hàng N. rất “hút” khách vào dịp cuối tuần. Có hôm, cả nhóm đều chọn uống bia, thế nhưng khi đến đây, với tài ăn nói khéo léo của K.O. thì ít nhiều gì mọi người cũng “ủng hộ” nữ sinh này ít nhất 2 chai rượu. Không chỉ ăn nói khéo léo, K.O. hát hay, chơi guitar giỏi. Một người quen tiết lộ, có hôm, trong bàn nhậu có đến chục người thì K.O. nhận được cả triệu tiền “boa”. Để có được số tiền đó, tất nhiên K.O. cũng phải trả giá khá nhiều, nào là cho khách ôm, mơn trớn...

...ĐẾN TIẾP VIÊN KARAOKE

Một ông chủ chuyên kinh doanh karaoke cho biết, ở Huế có một nhóm SV chuyên ngành âm nhạc làm “tiếp viên” karaoke. Dù đã nhiều lần nghe kể về một số SV năm 2, năm 3 đang theo học tại Huế đi làm tiếp viên karaoke nhưng chúng tôi vẫn không thể tin. Để được tận mắt chứng kiến, chúng tôi có chuyến thực tế.

Đúng hẹn, 18 giờ, tôi và cô bạn có mặt ở karaoke S. trên đường Bà Triệu. Lúc này, M. (giám đốc một Cty xây dựng) cùng 6 người khách có mặt ở phòng. Sau khi yêu cầu phòng VIP, cả nhóm được dẫn lên phòng 102. Bấm bấm, chọn bài, bạn của M. gợi ý kiếm “tay vịn”. Chiều bạn, M. gọi nhân viên của quán vào, yêu cầu “cho 2 hai em, nhớ là trẻ, đẹp!”. Cậu nhân viên phục vụ tầm 20 tuổi bước ra chừng 10 phút thì quay vào: “Tối nay ngày lễ, “cháy hàng” anh ơi, không có em dễ thương mà chỉ có em... vừa vừa thôi!”. Anh M. xua tay không đồng tình: “Anh thử tài của chủ quán thôi, chứ anh gọi một tiếng thì đầy”. Dứt lời, M. bấm máy, “cho 2 SV đến quán S. nhé!”. Thấy chúng tôi có vẻ ngạc nhiên, M. bảo: “Sinh viên xịn, có thẻ đàng hoàng!”. 15 phút sau, có tiếng gõ cửa. Một cô gái mặc váy ngắn, áo khoét sâu bước vào. Cô gái được bố trí ngồi gần người khách tên Hùng. Vừa ngồi xuống ghế, cô gái khui bia, rót đầy tất cả ly của mọi người, rồi mời “đồng khởi”. Cô giới thiệu tên Th., sinh viên năm 2 của một trường cao đẳng. Dáng người nhỏ nhắn, tóc nhuộm vàng cùng với khuôn mặt trang điểm đậm nét khiến Th. càng nổi bật giữa căn phòng đèn điện đủ sắc màu. Không chỉ ngồi chọn bài hát cho các “thượng đế”, Th. choàng qua người ngồi bên cạnh, rồi thỉnh thoảng hôn má, âu yếm, đút hoa quả…

2 SV làm “tay vịn” cho khách trong phòng hát karaoke.

Cô gái thứ 2 được gọi đến tên là A., sinh viên năm thứ 2 Trường Đại học N. Cô gái này ăn mặc có phần kín đáo hơn Th. nhưng tay chân sơn đỏ chót, mặt trang điểm đậm khiến cô trông già hơn so với tuổi 20. Một cuộc đánh cược trong phòng hát được đưa ra, A. “đưa” một lúc 5 ly bia mà vẫn tỉnh bơ rồi thể hiện bài hát “Con bướm xinh” để nhận 200 ngàn đồng. Với những hành động, cử chỉ mà hai SV này thể hiện, chứng tỏ họ vào “nghề” tiếp viên tại karaoke đã khá lâu. Trong khoảng 1 giờ đồng hồ, từ khi 2 cô gái bước vào phòng, chúng tôi thấy mỗi cô phải nhận hơn chục cuộc điện thoại, chưa kể đến tin nhắn. Mỗi lần có điện thoại, cả hai lại thanh minh: “Mối các em gọi đó!”. Kết thúc chương trình ca nhạc “hát cho nhau nghe” của chúng tôi, mỗi cô được M. “tặng” 500 ngàn đồng, đó là chưa kể các cô được những người trong phòng “thưởng” vì hát hay, vì “dễ thương”.

Một chủ kinh doanh karaoke ở Khu Kiểm Huệ (TP Huế) tiết lộ, hầu hết những SV làm tiếp viên karaoke phần lớn do khách hàng tự “điều” đến. Tiền “bo” của các em này cũng cao hơn so với những tiếp viên khác. Có nhiều em sau khi phục vụ các “thượng đế” tại karaoke thì tiếp tục hẹn hò với khách hàng... Cũng theo ông chủ này, bên cạnh đội ngũ tiếp viên karaoke là SV “xịn” thì có nhiều tiếp viên không phải là SV nhưng tự gắn cho mình cái “mác” đó để lấy lòng khách nhằm kiếm được nhiều tiền “boa”.

N.P.V 
(còn nữa)