Hành trình buôn ma túy của người đàn ông bị ung thư
(Cadn.com.vn) - Biết căn bệnh ung thư giai đoạn cuối sớm muộn gì cũng cướp đi mạng sống của mình nên Đoàn Mạnh Cường (1964, trú P. Hòa Cường Nam, Q. Hải Châu, Đà Nẵng) cố làm liều đi buôn... ma túy. Cường sang tận Campuchia “cõng” ma túy về để sử dụng và bán lại cho Huỳnh Vũ Anh Thao (1982, trú Q. Hải Châu). Ngày 30-7-2016, TAND TP Đà Nẵng xét xử lưu động đối với bị cáo Cường về 2 tội “Mua bán trái phép chất ma túy” và “Tàng trữ trái phép vũ khí quân dụng”; bị cáo Thao về tội “Mua bán trái phép chất ma túy”.
Theo cáo trạng, ngày 11-11-2015, CAQ Thanh Khê (Đà Nẵng) bắt quả tang Huỳnh Vũ Anh Thao có hành vi mua bán trái phép chất ma túy tại trước nhà số 300-Hải Phòng (Q. Thanh Khê, Đà Nẵng). Từ lời khai của Thao, CAQ Thanh Khê tiến hành khám xét và bắt khẩn cấp đối với Cường về hành vi mua bán trái phép chất ma túy. Tại cơ quan CA, Cường khai nhận, đầu tháng 11-2015, y qua Campuchia mua 1 gói ma túy đá với giá 80 triệu đồng rồi mang về Đà Nẵng để sử dụng và phân ra bán lại cho người khác. Ngày 11-11-2015, Cường bán cho Thao 2,5g ma túy với giá 2,5 triệu đồng để Thao chia nhỏ, bán lại cho các con nghiện khác thì đã bị bắt quả tang.
Trong vụ án này, Cường phải chịu trách nhiệm hình sự về trọng lượng ma túy bắt quả tang 352,1g ma túy tổng hợp. Ngoài ra, năm 2013 tại tỉnh Tây Ninh, Đoàn Mạnh Cường mua một khẩu súng ngắn ổ xoay bằng kim loại của một người không rõ lai lịch với giá 200 USD sau đó đem về nhà cất giấu. Tháng 5-2015, Cường mua 16 viên đạn, với giá 8 ngàn đồng/viên với mục đích mua súng đạn của Cường là để phòng thân nhưng chưa sử dụng. Ngày 12-11-2015, Cường mang hộp súng này sang gửi cho ông Ánh hàng xóm nhưng không cho ông Ánh biết là vật gì. Khi Cường bị bắt, ông Ánh mở hộp phát hiện súng, đạn nên đã đến CAP Nại Hiên Đông (Q. Sơn Trà, Đà Nẵng) giao nộp.
Hai bị cáo: Cường và Thao trước vành móng ngựa. |
Tại phiên xét xử cuối tháng 7-2016, sau khi nghe đại diện VKS công bố cáo trạng truy tố bị cáo tội “Mua bán trái phép chất ma túy” theo điểm e, Khoản 3 Điều 194 BLHS, bị cáo cho rằng truy tố tội “Mua bán” là oan cho bị cáo. Bị cáo cho rằng mua ma túy về sử dụng nhằm “điều trị” những cơn đau do căn bệnh ung thư giai đoạn cuối hành hạ bản thân. Chỉ 1 lần duy nhất bán lại cho Thao nhưng bị cáo vẫn chưa nhận tiền. Luật sư (LS) được chỉ định bào chữa cho bị cáo Cường thống nhất về quan điểm tội danh và các điều luật thể hiện trong cáo trạng. LS chỉ đề nghị HĐXX áp dụng các tình tiết giảm nhẹ để giảm một phần khung hình phạt cho bị cáo. Khi được nói lời nói sau cùng, trong hơi thở ngắt quãng, bị cáo Cường nói: “Tôi không biết mình sống được bao lâu, tôi mong HĐXX xét cho một người trọng bệnh như tôi một mức án nhẹ để tôi được về với người thân trong những ngày cuối đời”.
Trước ý kiến trên, HĐXX đã giải thích cho bị cáo biết được hành vi của bị cáo đã cấu thành tội mua bán. Việc chưa nhận tiền là thỏa thuận giữa bị cáo và Thao, trên thực tế bị cáo đã đồng ý bán cho Thao với giá 2,5 triệu đồng. Bị cáo lấy lý do mua ma túy về để kiềm chế những cơn đau nhưng thực tế không phải như vậy, hành vi của bị cáo là có chủ đích từ trước. Nếu đem xâu chuỗi sự việc liệu ai dám tin lời khai bị cáo, cụ thể năm 2013 bị cáo mua một khẩu súng, năm 2015 bị cáo mua 16 viên đạn và cũng trong năm 2015 bị cáo sang Campuchia để mua ma túy. Sau khi xem xét, HĐXX đã tuyên phạt bị cáo Cường 17 năm tù về tội “Mua bán trái phép chất ma túy”, 1 năm tù về tội “Tàng trữ trái phép vũ khí quân dụng” tổng hợp hình phạt 18 năm tù, phạt bổ sung số tiền 50 triệu đồng; bị cáo Thao mức án 3 năm tù về tội “Mua bán trái phép chất ma túy”, phạt bổ sung bị cáo số tiền 5 triệu đồng.
Trang Trần