Hành trình vượt trại của Thế "nám"
(Cadn.com.vn) - Sau khi bị áp giải từ Trại Tạm giam CAH Bù Gia Mập, Bình Phước về Khánh Hòa, Nguyễn Văn Thế (Thế Nám, 1968, trú đội 5, xã Sơn Thành, H. Yên Thành, Nghệ An) đã bị TAND H. Diên Khánh (Khánh Hòa) đưa ra xét xử về tội "Trốn khỏi nơi giam giữ" vào ngày 29-4 và tuyên phạt 30 tháng tù. Việc phạm tội phải lãnh án là tất yếu, nhưng điều đáng nói ở đây là hành trình bỏ trốn khỏi nơi giam giữ của Thế thật hy hữu: không một xu dính túi, cứ đi mệt thì nghỉ, đói thì xin ăn và rồi thoát được sự truy tìm của CA cho đến khi tiếp tục gây án mới bị bắt.
Giết chết người vì cái bánh xèo
Nguyễn Văn Thế là con trai thứ ba trong gia đình có 5 anh chị em, nhưng chẳng đỡ đần bố mẹ làm gương cho em mà chỉ nghĩ đến chuyện ăn chơi đua đòi. Vậy nên dù gia đình cố gắng lo cho đi học đàng hoàng nhưng Thế cũng chỉ "ngồi" hết lớp 1 rồi nghỉ. Lớn lên, để có tiền tiêu xài, Thế trộm cắp nên năm 1991, đã bị TAND H. Đô Lương, Nghệ An xử phạt 18 tháng tù. Ra tù, Thế lấy vợ và khi sinh được một cô con gái vào năm 1994, ai cũng hy vọng Thế sẽ tu chí làm ăn...
Tháng 6-1998, Thế rời quê lên Tây Nguyên, đến xã Cư Mốt, H. Ea H'Leo, Đắc Lắc làm thuê và khai thác gỗ trái phép bán lấy tiền tiêu xài. 16 giờ ngày 21-9-1998, Thế đến quán chị Nguyễn Thị Bạch Lan (tức chị Phúc, ở thôn 3, xã Ea Ral, cùng huyện) để nhậu. Khi đến cổng quán chị Lan, thấy con dao nhọn ở lề đường, thế nhặt lấy, đi vào quán uống rượu và ăn bánh xèo một mình. Trong khi Thế đang uống rượu thì có một thanh niên (không xác định lai lịch) đến nói với chị Lan: "Làm bánh xèo bán cho anh Tự trước". Thấy "thằng nhóc" đến sau mà nói giọng "ông nội", Thế liền nói với chị Lan: "Chị làm cho em trước, em chờ lâu rồi, Tự mà to à?".
Nghe Thế nói vậy, người thanh niên đó bỏ đi. 19 giờ 30 cùng ngày, Thế vừa ăn xong thì người thanh niên lại đến quán chị Lan nói với Thế: "Ông Thế, anh Tự nói ông có lên không? Không lên anh Tự đánh chết". Thế thanh toán tiền và cầm con dao đi theo người thanh niên. Đi được khoảng 50m, Thế gặp anh Nguyễn Văn Sơn thì gây sự với anh Sơn khiến anh này sợ bỏ đi. Nghe tiếng ồn ào, các anh Lê Đình Tự, Lê Trọng Bằng và Bùi Ngọc Lượng (tức Phong) đang nhậu ở quán gần đó chạy ra can ngăn, nói Thế đi về. Trong lúc giằng co, Thế vung dao đâm một nhát trúng hông trái khiến anh Lượng ngã gục xuống đường. Anh Lượng được mọi người đưa đi cấp cứu và chết tại bệnh viện, còn Thế bỏ trốn.
Trong thời gian bỏ trốn, Thế đến xã Xuân Hưng, H. Xuân Lộc, Đồng Nai làm thuê, sau đó đến xã Thiện Hưng và xã Thanh Hòa (H. Lộc Ninh, Bình Phước) làm thuê kiếm sống. Ngày 14-6-2003, Thế qua khu vực trạm trộn bê-tông Xí nghiệp 601 - Thủy điện Cần Đơn, xã Đa Kia, H. Phước Long, Bình Phước. Thấy một số ống sắt của Xí nghiệp 601 để bên đường, Thế nảy sinh ý định trộm cắp để bán. Ngày 18-6-2003, Thế gặp Hòa (là bạn làm thuê, không rõ lai lịch, địa chỉ) và rủ đi trộm ống sắt, Hòa đồng ý. 23 giờ cùng ngày, Thế và Hòa khiêng trộm 7 ống sắt (trị giá 879.756 đồng) ra giấu ở bờ đập gần lô cao su cách đó 200m. Lúc này, thấy Đoàn Văn Oánh, đi mua sắt phế liệu, Thế hỏi có mua sắt không và thỏa thuận giá cả, nhưng khi tiến hành "giao dịch" thì bị bắt.
Ngày 24-5-2004, TAND tỉnh Đắc Lắc đưa Thế ra xét xử và tuyên phạt Thế 18 năm tù về tội "Giết người", 1 năm tù về "Tội trộm cắp tài sản", tổng hợp hình phạt chung là 19 năm tù. Sau đó, Thế kháng cáo xin giảm nhẹ hình phạt nhưng đã bị TAND Tối cao tại Đà Nẵng bác kháng cáo.
Nguyễn Văn Thế |
Hành trình vượt ngục
Ngày 25-1-2005, Thế được đưa về thi hành án tại Trại giam A2 - Tổng cục VIII - Bộ CA (H. Diên Khánh, Khánh Hòa). Sau đó, Thế được miễn chấp hành 1 năm tù về tội "Trộm cắp tài sản" do thời điểm đó tài sản trộm cắp dưới 2 triệu đồng. Tại đây, Thế được phân vào Đội số 19 - Phân trại số 2. Thời gian cải tạo tại trại, do tuổi cũng khá cao, hay bệnh tật, lại chấp hành tốt nội quy nên Thế đã có 2 lần được giảm án, với tổng mức án được giảm là 1 năm tù. Theo Thế khai, thời gian cải tạo, liên tiếp nhận tin người thân trong gia đình mất (anh trai mất năm 2008, tiếp đó bố, mẹ cùng mất năm 2009), vợ con bỏ đi đâu không rõ nên Thế có tâm lý chán nản. Cuối tháng 7-2011, Thế tính kế bỏ trốn.
"Tôi nhớ, khoảng 7 giờ 30 ngày 1-8-2013, sau khi ăn sáng trong trại, chúng tôi được ra làm việc bên ngoài. Tổ nhỏ của tôi gồm tôi, anh Trịnh Văn Hòa, anh Phạm Văn Quý, anh Nguyễn Bá Quý phụ trách cắt tỉa, dọn dẹp sân của khu cơ quan nhà ở. Đến khoảng 8 giờ, khi thấy quản giáo Lê Nam Xô đi kiểm tra các phạm nhân khác trong tổ, bị khuất tầm nhìn đối với tôi nên tôi bỏ chạy thật nhanh vào rừng cạnh đó. Tuy nhiên, do lạc đường và không có thức ăn nên tôi đã bị ngất. May nhờ có hai cha con đi rừng phát hiện, cho ăn và được ngủ nhờ một đêm, sáng sớm hôm sau tôi lập tức đi ngay, nhắm thẳng hướng Nha Trang. Đi thêm một ngày nữa, tôi gặp đường ray xe lửa, đi theo khoảng 2 - 3 tiếng thì tôi tới ga Nha Trang. Sợ bị bắt, khi thấy có tàu hàng, tôi nhảy lên một khoang trống và trốn ở đó. Khi tàu dừng, tối mới biết mình đã đến ga Đồng Nai. Tôi xuống tàu và xin được ít tiền ăn qua bữa, sau đó đi làm thuê sinh sống. Sau đó, tôi đến xã Đắc, H. Bù Gia Mập, Bình Phước sinh sống.
Tại Bình Phước, để tránh sự truy bắt của cơ quan CA, tôi thay đổi họ tên là Nguyễn Văn Nghĩa. Tại đây, ngày 15-10-2013, tôi tiếp tục bị bắt về hành vi "Cố ý gây thương tích" và vẫn khai tên là Nguyễn Văn Nghĩa" - Thế kể lại.
Sau bản án 30 tháng tù về tội "Trốn khỏi nơi giam giữ" mới đây, sắp tới, Thế tiếp tục bị TAND H. Bù Gia Mập đưa ra xét xử về tội "Cố ý gây thương tích".
Hoàng Văn