Tháng ba gọi sưa về...
Cứ mỗi mùa sưa nở rộ, hình như ai đó thích loại hoa này để tìm cho mình những tấm ảnh chụp chung với... hoa sưa. Ai nấy cũng như trẻ ra, mắt tít nhìn lên những cành sưa vàng hoa rơi rơi theo gió. Bên sông Tam Kỳ, hàng sưa cổ thụ không biết đã bao nhiêu năm rồi làm dịu dàng sắc hoa vàng của nỗi nhớ. Những ngày ấy, ngập tràn hình ảnh trên mạng facebook, zalo... là sắc sưa. Bầu trời trong xanh hơn như gọi nắng về, những con đường sưa dọc các tuyến phố Tam Kỳ (tỉnh Quảng Nam), đặc biệt là nơi Vườn Cừa như bừng lên rực rỡ, nhìn đâu cũng thấy ấm áp, yêu thương.
Người dân và du khách dự lễ hội Hoa Sưa Tam Kỳ 2019. |
UBND TP Tam Kỳ vừa thông báo không tổ chức lễ hội "Tam Kỳ - Mùa hoa sưa năm 2020". Lễ hội này được TP Tam Kỳ tổ chức thường niên vào dịp tháng 4 tại làng sinh thái Hương Trà (P. Hòa Hương) với nhiều hoạt động hấp dẫn nhằm quảng bá hình ảnh và phát triển du lịch. Tuy nhiên, trước diễn biến phức tạp, khó lường của dịch Covid-19 nên năm nay không tổ chức lễ hội, mặc dù công tác chuẩn bị đã hoàn thành rất sớm. |
Nhớ lại dạo Tết mà buồn cười, rằng chở con gái đi dạo, nó ngơ ngác hỏi mẹ sao mùa xuân mà có một loại cây rụng hết lá, chỉ trơ trọi những cành. Mẹ phải giải thích rằng đó là một loại sưa, rụng hết lá để qua Tết là bắt đầu vụ lá mới, xanh lắm, dày lắm con à, và sẽ đợi đến ngày là hoa sưa nở.
Chiều nay, con nhắc lại, mắt nhìn sưa bay, đúng rồi mẹ ơi, mẹ kể con nhớ rồi... Niềm vui háo hức ấy cứ đến, bình thường mà sao tin yêu ấm áp thế. Rằng mùa sưa, là mùa của nhớ nhung, chờ đợi. Như chiều nay, vỉa hè có nắng, lối đi được hong khô sau những ngày mưa, những viên gạch cũ kỹ nhuốm màu thời gian xanh rêu, lại phủ lên lớp hoa sưa vàng li ti, nhòa phai, lao xao mặc dòng người hối hả. Sưa làm dịu đi những ngột ngạt phố xá, làm lòng ai đó chùng lại, tiếc nuối nên... thơ, rằng mình đã qua bao nhiêu mùa sưa rồi... Sưa nàng, sắc hoa ấy như gọi mời những tháng ngày hao cũ, như nghĩ đến ngày mai xa xôi... của góc riêng thầm kín mỗi người. Hãy cứ nhìn trong cái bàng bạc của "mưa sưa phơi phới bay", những lá sưa xanh thắm kia cứ như làm lộ dần từng chùm sưa vàng mà bất kỳ ai đó cũng có thể nhìn xuyên qua, những chùm hoa sưa vàng trong bay nhè nhẹ, rồi phủ vàng mặt đường, là chắc chắn sẽ thấy lòng mình nhẹ nhõm, như đón nhận hương hoa của đất trời...
Như một điều kỳ diệu của vùng đất Tam Kỳ, tinh khôi của hoa sưa vàng khắp phố. Hoa sưa thường nở vào thời gian tháng ba, tư, khi tiết trời bắt đầu ấm áp hẳn. Những cánh sưa vàng li ti, bé xíu được ủ kín sau tán lá xanh, như tinh tế báo hiệu sự chuyển giao giữa mùa xuân sang hè ve bắt đầu lên tiếng nhạc sầu. Ai cũng bảo, hoa sưa rất nhanh nở và cũng chóng tàn phai. Có khi chỉ qua vài ngày, bất chợt dưới những tán lá xanh mướt kia đã hé lộ dần màu vàng từ nhạt đến đậm của hoa. Chính sự vội "đến" rồi lại vội "đi" ấy mà những người yêu hoa sưa, ai nấy đều tranh thủ những ngày này để thưởng thức ngắm hoa và lưu lại những hình ảnh, khoảnh khắc đáng nhớ. Những năm gần đây, thành phố Tam Kỳ đã "quy hoạch" trồng sưa ở các tuyến phố. Nhưng đẹp nhất vẫn là ở Vườn Cừa với nhiều cây sưa cổ thụ, những con đường rợp bóng sưa rủ vàng lối bước chân ai qua bỗng trở nên đẹp lãng mạn hơn bao giờ hết...
Thiếu nữ và hoa sưa. |
Thú thực, tôi bắt đầu biết đến với hoa sưa mới vỏn vẹn gần mười năm, khi chuyển công tác về Tam Kỳ cho tới bây giờ. Hình như, qua một lời ai giới thiệu, mà ngẫu nhiên hoa sưa vàng đến với tôi, cũng trong những ngày tháng tư trong trẻo cái mốc cách đây gần mười năm trước ấy. Ban đầu là ngạc nhiên, sau đó là thích thú với những cánh hoa mỏng manh, li ti từng chùm như e ấp, rồi rơi rụng theo làn gió thoáng nhẹ tạo thành lớp vàng phủ trên hè phố. Cứ mỗi năm một, hai mùa sưa vàng, nở theo đợt, theo thời tiết ấm áp. Nhìn trong cái bàng bạc của từng đợt sưa vàng bay, hay những tán lá sưa xanh ấy ấp ủa những chùm nụ sưa đợi ngày nở... mà nhẩm thầm rằng, thời gian ơi...
Hoa sưa cũng có cái riêng, dễ rụng, nên người ta thường không "bứt" về cắm mà chỉ để nguyên trên cây cao, cành cao mà ngắm. Bản thân sưa vàng cũng không đài các, kiêu sa, không rực rỡ khoe khoang, cũng chẳng nồng nàn hương hoa như những loài hoa khác, ấy thế mà lại làm cho lòng người mê mãi. Hay cứ nhìn những hàng cây đầy hoa như cả một không gian bàng bạc gợi rưng rưng niềm thương nỗi nhớ, trong miên man đợi chờ và hiền dịu, ngây ngô con trẻ... Cứ vậy, cả những con đường, vỉa hè đầy "xác" sưa vàng mong manh, tinh tế ấy quyến luyến bước chân bao người...
Thêm một mùa sưa nở là thêm một niềm nhớ mênh mang. Những hàng sưa tầng lá xanh dày, nở đầy hoa vàng rực như ôm cả bầu trời tháng tư trong xanh, và thấy lòng nhẹ tênh. Sắc vàng tinh khôi của hoa sưa như giấu kín bao những vời vợi suy tư, gợi nhớ bao tiếc nuối, day dứt khôn nguôi về những tháng ngày xưa cũ, về một tên đất Tam Kỳ đặc trưng rất riêng trong cả người đi và kẻ ở chốn này. Trong miên man suy tư ấy, ai mà không nhớ khoảnh khắc tháng ba gọi hoa sưa về...
Thảo Nguyên