Báo Công An Đà Nẵng

Xét xử vụ án mạng do mâu thuẫn đi đường tại TP Đông Hà, Quảng Trị: Bị cáo “nhí” bật khóc vì điều tử tế từ gia đình bị hại

Thứ tư, 21/08/2019 08:37

Sáng 20-8, TAND tỉnh Quảng Trị mở phiên tòa xét xử đối với bị cáo Lê Văn Hoài (2003, trú P. Đông Thanh, TP Đông Hà) về tội “Giết người”, theo Khoản 2, Điều 123 BLHS. Khi gây án, bị cáo mới 16 tuổi 5 ngày. Nạn nhân tử vong là anh M.X.L (1987, trú P.2, TP Đông Hà). Ngay từ khi xảy ra vụ án, dư luận đặc biệt quan tâm và có phản ứng nhiều chiều về hành vi của hung thủ nhí lẫn bị hại. Tuy nhiên, khi toàn bộ diễn biến vụ án được làm rõ, đặc biệt là clip hình ảnh qua camare an ninh về hiện trường xảy ra vụ án được thu thập, những hoài nghi dần sáng tỏ khiến nhiều người nhận ra vụ án là bài học không dành cho riêng ai.

Người thân đôi bên gia đình bị cáo và bị hại tại phiên tòa.

Nạn nhân M.X.L mất đi khi con thơ mới vài tháng tuổi, vợ không việc làm, cha mẹ già ốm đau không còn người trông cậy. Nỗi mất mát này không bao giờ có thể bù đắp được. Những tưởng nỗi đau, sự phẫn nộ sẽ làm không khí phiên tòa trở nên căng thẳng, nhưng không, cách hành xử độ lượng của gia đình bị hại đã khiến bị cáo bật khóc. Điều tử tế ấy Hoài sẽ mang theo suốt đời này để chuộc lại lỗi lầm. Và vụ án là bài học không chỉ riêng cho Hoài mà còn cho mọi người, về hành xử tử tế khi tham gia giao thông.

Theo cáo trạng, khoảng 11 giờ 30 ngày 4-4-2019, Hoài điều khiển xe máy điện chở bạn gái là Xuân Hương (2003) lưu thông trên tuyến đường Hùng Vương (TP Đông Hà). Khi đi qua ngã tư Hùng Vương - Nguyễn Huệ, Hoài quan sát thấy đèn giao thông đang ở trạng thái màu xanh và hiển thị số 01 nên tăng ga cho xe chạy nhanh qua vạch người đi bộ thì suýt xảy ra va chạm với xe máy hiệu Air Blade do anh M.X.L điều khiển từ đường Nguyễn Huệ qua Hùng Vương.

Thấy vậy, anh L. nhắc nhở Hoài: “Mi thích chết à, răng mi vượt đèn đỏ”. Hoài liền trả lời: “Còn đèn vàng mà anh”. Nhưng khi anh L. nói “Mi còn cãi à...” thì Hoài văng tục rồi tiếp tục chạy xe hướng qua UBND tỉnh Quảng Trị. Thấy một đứa trẻ ăn nói hư hỗn, anh L. bức xúc, chạy xe máy đuổi theo Hoài. Từ ngã tư cho đến điểm anh L. ép được xe điện của Hoài vào lề đường không hề ngắn.

Xuống xe, câu đầu tiên anh L. nói với Hoài là “Mi mất dạy à?”. Có lẽ anh L. chỉ muốn dạy dỗ đứa trẻ này, nhưng diễn biến lại sang một hướng khác. Anh L. dùng tay đánh vào má Hoài 1 cái, tiếp đó lấy mũ bảo hiểm (MBH) đang đội đánh 3 cái vào đầu Hoài. Thấy Hoài bị đánh, Xuân Hương đi đến ôm anh L. để can ngăn nhưng bị đẩy ra. Anh L. cầm MBH tiếp tục đánh vào Hoài thì đối tượng này rút dao bấm trong túi quần ra. Anh L. liền nói “Mi đem dao ra à?” và vẫn tiếp tục sấn đến. Hoài liền dùng dao đâm anh L. một nhát làm thủng động mạch chủ bụng. Nạn nhân chạy ra chỗ để xe máy thì gục ngã xuống đường.

Thấy vậy, Hoài cùng người đi đường dìu anh L. vào vỉa hè và lấy thuốc lá đắp vết thương, sơ cứu. Tuy nhiên, do mất nhiều máu nên hơn 20 giờ cùng ngày, anh L. đã tử vong tại bệnh viện.  Ngay sau khi xảy ra vụ án, dư luận đi từ hoang mang đến phẫn nộ khi một đứa trẻ như Hoài đã có xu hướng sử dụng bạo lực, thủ sẵn dao để phòng thân. Tuy nhiên, cơ quan VKS cũng xác định bị hại có phần lỗi. VKS đề xuất mức án đối với Hoài từ 5 đến 6 năm tù. Tại phiên tòa, từ “nếu như” được thốt lên nhiều lần. Nếu như Hoài không nói lời hư hỗn, hoặc anh L. bỏ qua, không đuổi theo, hoặc không có hành vi xâm phạm thân thể bị cáo... thì có thể hậu quả đau lòng đã không xảy ra.

Lực lượng CA dẫn giải Lê Văn Hoài đến tòa.

Hoài dính lao lý, càng đẩy người nhà thêm cảnh gian nan. Trong hồi nhớ của nhiều người, những năm còn đi học, cứ mỗi chiều tan lớp, Hoài lại dẫn người mẹ khuyết tật đi bán vé số, trứng lộn dọc các quán ăn tại đường Hoàng Diệu (TP Đông Hà). Mẹ Hoài là người khuyết tật thị giác với mức độ nặng, một mắt không nhìn thấy, con mắt còn lại thị lực rất kém. Bố Hoài làm nông, hoàn cảnh gia đình khó khăn, nhiều năm hộ nghèo, cận nghèo, anh trai Hoài đang học đại học, phía sau còn 2 em còn nhỏ. Bản thân Hoài nhận thấy mình học lực kém không thể bám nổi chương trình THPT nên xin nghỉ khi đang học lớp 10 để phụ giúp kinh tế gia đình. Hoài đi vào Phú Yên xin được việc bán cà-phê. Nhưng được một thời gian, do bệnh mắt của mẹ tái phát nên Hoài trở ra xin việc tại một shop quần áo để gần nhà. Vừa được 1 tuần thì xảy ra vụ án. Theo thỏa thuận, số tiền bồi thường là 131 triệu đồng, và gia đình Hoài đã nỗ lực nộp được 60 triệu đồng.

Nhìn mẹ Hoài dò dẫm từng bước, tai cũng nghe kém, càng thêm nỗi chạnh lòng. Còn từ phía hàng ghế những người đeo vành tang trắng, nước mắt vẫn không ngừng rơi. Họ đã mất đi đứa con yêu quý. Người vợ trẻ mất đi người chồng trách nhiệm và hết mực yêu thương. Còn đứa con thơ dại mới vài tháng tuổi, vĩnh viễn không còn hơi ấm tình cha. Còn nỗi đau nào hơn thế. Nhưng với tấm lòng bao dung, độ lượng, phía gia đình bị hại đã có lời đề nghị HĐXX giảm nhẹ cho Hoài trong quá trình lượng hình. Đơn xin giảm nhẹ cho bị hại đã được họ gửi đi từ ngày 15-7-2019 và tái khẳng định nội dung trên một lần nữa tại phiên tòa. Trước sự ăn năn, hối cải của Hoài, họ mong muốn Hoài cải tạo tốt để sớm trở về, làm người hữu ích.

Sự độ lượng, tử tế ấy khiến bị cáo bật khóc nghẹn ngào. Bố mẹ Hoài cũng khóc rưng rưng biết ơn. Phía dưới những hàng ghế dự khán, dường như ai nấy thấy nỗi đau, nhức nhối bỗng được vơi đi. Không khí đầy xúc động lan rộng cả hội trường.  Khép lại phiên xét xử, Tòa đã tuyên phạt bị cáo 5 năm 6 tháng tù về tội “Giết người”, bồi thường tiếp số tiền còn lại và cấp dưỡng nuôi con bị hại mỗi tháng 1,5 triệu đồng đến năm 18 tuổi.

BẢO HÀ