Lùng nhùng vụ tranh chấp đất rừng ở xã Quế Thuận

Thứ tư, 23/04/2014 11:37

(Cadn.com.vn) - Hơn 3 năm qua, do tranh chấp đất rừng giữa bà Đinh Thị Bộ (đại diện cho 4 hộ dân) và 8 hộ khác tại thôn 5, xã Quế Thuận (H. Quế Sơn, Quảng Nam) chưa giải quyết dứt điểm nên nhiều héc-ta cây trồng không thể khai thác. Điều đáng nói, cách giải quyết chưa “ra ngô, ra khoai” của các cơ quan có thẩm quyền địa phương càng làm cho các hộ dân liên quan bị thiệt hại về kinh tế nhiều hơn và gây bức xúc trong dư luận.

Năm 2004, 8 hộ dân gồm: ông Nguyễn Đình Phước Tam, Mai Quyền, Nguyễn Văn Củng, Phạm Hoa, Lê Cang, Nguyễn Đình Khả, Nguyễn Văn và Nguyễn Quận đầu tư công, của tiến hành trồng cây keo tại khu vực núi Bà Trúc (thôn 5, xã Quế Thuận) và không hề có ai tranh chấp. Đến năm 2011, khi keo đến tuổi thu hoạch,  nhóm hộ này làm đơn xin khai thác gỗ mới “té ngửa” vì chính quyền địa phương không chấp thuận với lý do diện tích trên đang có tranh chấp về quyền sử dụng với bà Đinh Thị Bộ (đại diện nhóm 4  hộ).

Sự việc kéo dài cho đến nay hơn 3 năm nhưng chưa được giải quyết dứt điểm, khiến đa phần cây keo trên diện tích tranh chấp bị đổ ngã la liệt, dần khô héo. Cuộc sống của những nông dân nghèo khổ vốn gắn bó với núi rừng, lại gặp thêm nhiều khó khăn chồng chất, vì không bán được cây keo do chính mình trồng.

Căn cứ để bà Bộ tranh chấp đất rừng với 8 hộ dân trên là dựa vào quyết định giao đất lâm nghiệp do UBND H. Quế Sơn cấp tháng 10-1999. Theo nội dung quyết định: sơ đồ vị trí đất lâm nghiệp số 199 và Biên bản xét duyệt, đề nghị giao đất lâm nghiệp của UBND xã Quế Thuận (ngày 28-6-1999), ghi rõ địa điểm giao đất cho bà Bộ là hố Bà Bia (thôn 6, Quế Thuận) với diện tích 27ha đất lâm nghiệp trong vòng 50 năm.

Theo quyết định trên, khu vực đất lâm nghiệp cấp cho bà Bộ thuộc địa phận thôn 6 nhưng nay bà Bộ lại tranh chấp đất ở thôn 5 núi Bà Trúc của 8 hộ dân kia là điều rất khó hiểu (?). Riêng sơ đồ vị trí giao đất của Hạt Kiểm lâm huyện không thể hiện mốc đánh dấu diện tích đất được giao, không ghi rõ tứ cận, tọa độ, không cắm mốc trên thực địa...

Người dân điêu đứng khi cây keo đã quá tuổi khai thác,bị ngã đổ hàng loạt.

Như vậy, hồ sơ giao đất lâm nghiệp của huyện thể hiện nhiều điểm bất hợp lý, nhưng không được điều chỉnh hoặc hủy bỏ, mà còn được các cơ quan chức năng sử dụng làm căn cứ giải quyết vụ việc. Như trường hợp của bà Trần Thị Liễu (con bà Bộ), trong thời điểm cấp đất đang đi học và chưa hề tách hộ khẩu, vẫn được xác định là một hộ riêng để giao đất lâm nghiệp.

Sự vụ càng thêm rắc rối, vì ngày 5-9-2012, Phòng TN&MT H. Quế Sơn dựa trên sơ đồ giao đất thiếu chính xác, cho ra đời bản “Trích đo địa chính” xác định lại vị trí đất đã cấp cho nhóm bà Bộ, thể hiện diện tích “lấn” từ thôn 6 qua thôn 5. Ngay cả con đường mòn từ xưa đến nay được mặc định là ranh giới giữa 2 thôn, nay lại nằm trong diện tích 27ha cấp cho nhóm hộ bà Bộ, nên diện tích tranh chấp với các hộ dân là 21.911m2. Ngoài ra, trong vụ tranh chấp đất rừng này, diện tích đất của hộ ông Tam không nằm trong phạm vi tranh chấp nhưng vẫn không được khai thác cây keo (?).

Sau nhiều lần hòa giải, các hộ như ông Văn, Củng, Cang và ông Quận được TAND H. Quế Sơn cấp giấy xác nhận không có tranh chấp với nội dung: “Trong phần kê khai của ông thì phần diện tích rừng 4.892m2… hiện không có tranh chấp tại tòa”. Ông Nguyễn Tấn Long, Chánh án TAND H. Quế Sơn khẳng định: “Đối với tòa, ông Văn được phép khai thác cây”.

Nhưng khi ông Văn làm đơn xin khai thác cây, thì cán bộ địa chính xã Quế Thuận không cho với lý do bà Bộ cho rằng đây là đất và cây của bà, đề nghị ông Văn làm đơn hỏi lý do sao bà Bộ cản trở việc khai thác keo rồi đồng thời gửi cho TAND huyện và UBND xã để cùng phối hợp giải quyết?

Ngày 24-1-2014, do hoàn cảnh túng thiếu và xót của, ông Khả liều khai thác keo nhưng bị TAND huyện áp dụng biện pháp ngăn chặn khẩn cấp: tạm thời cho thu hoạch, bán gỗ keo đã bị chặt hạ của hộ ông Khả, nhưng giao cho Chi cục Thi hành án dân sự H. Quế Sơn tổ chức thu hoạch bán cây, số tiền thu được tạm gửi vào kho bạc Nhà nước.

Thiết nghĩ, chính quyền, ngành chức năng, TAND H. Quế Sơn cần sớm đưa ra phán xét vụ việc một cách khách quan, chính xác nhằm phân định rạch ròi quyền lợi của công dân, tránh những thiệt hại về kinh tế không đáng có.

Bài, ảnh: Hồng Thanh