Ly kỳ vụ kiện sau ly hôn
(Cadn.com.vn) - Bà Lê Thị Tú Oanh (1972) và ông Thái Quang Hoàng (1968, cùng trú 27-Phòng Không, Phước Long, Nha Trang, Khánh Hòa) chung sống với nhau từ năm 2002, đăng ký kết hôn tại UBND P. Cam Thuận Nam, TP Cam Ranh, Khánh Hòa. Cuộc sống vợ chồng lúc đầu rất hạnh phúc, nhưng dần dà do công việc làm ăn (ông Hoàng làm nghề cửa nhôm, cửa sắt) nên suốt ngày phải đi ăn nhậu với các đối tác mới có công trình, tính lại hơi cộc cằn nên khi thấy vợ cằn nhằn, có lúc công việc không “thuận buồm xuôi gió” nên bực tức “thượng cẳng tay, hạ cẳng chân” với vợ. Bà Oanh không hiểu, cho rằng chồng suốt ngày bê tha rượu chè, gái gú, về nhà đánh vợ nên nộp đơn ra tòa xin ly hôn.
Ngày 17-7-2012, sau nhiều lần hòa giải không được, TAND TP Nha Trang mở phiên tòa xét xử. Tại phiên tòa, bà Oanh trình bày: “Quá trình chung sống chúng tôi thường xuyên xảy ra mâu thuẫn, cãi vã, cuộc sống không hạnh phúc, thậm chí ông Hoàng còn uống rượu về đánh đập tôi. Đến nay tôi không thể chịu đựng được nữa nên xin được ly hôn. Về con chung, chúng tôi có một con trai sinh năm 2003, trường hợp tòa án cho ly hôn tôi xin nuôi con, đề nghị ông Hoàng cấp dưỡng nuôi con 1,5 triệu đồng/tháng. Về tài sản chung, chúng tôi tự thỏa thuận không yêu cầu tòa giải quyết”. Ngược lại, ông Hoàng bày tỏ: “Tôi đồng ý với trình bày của cô Oanh về thời gian và điều kiện kết hôn. Tuy nhiên, trong cuộc sống vợ chồng giữa chúng tôi không có mâu thuẫn gì lớn, chỉ là cãi nhau, có lúc nóng giận tôi có đánh vợ vài lần. Nay Oanh xin ly hôn tôi không đồng ý vì tôi còn thương vợ con, tôi xin được đoàn tụ. Về con chung, trường hợp tòa án cho ly hôn tôi xin nuôi con, không yêu cầu cô Oanh cấp dưỡng. Còn trường hợp cô Oanh nuôi con, tôi xin cấp dưỡng 1,5 triệu đồng/tháng, cho đến khi cháu đủ 18 tuổi. Về tài sản chung chúng tôi tự thỏa thuận”.
Sau khi nghiên cứu các tài liệu có trong hồ sơ và lời trình bày của các bên đương sự, HĐXX nhận định, khả năng đoàn tụ không còn, đời sống chung không thể kéo dài, mục đích hôn nhân không đạt được. Do đó, tòa đã chấp nhận yêu cầu của bà Oanh, tuyên bố bà Oanh được ly hôn với ông Hoàng. Về con chung, do cháu Thái Gia Hiếu còn nhỏ nên tòa giao cho bà Oanh nuôi dưỡng và ông Hoàng đóng cấp dưỡng nuôi con 1,5 triệu đồng/tháng, thời gian cấp dưỡng từ tháng 8-2012 đến khi cháu Hiếu đủ 18 tuổi.
Trong thời kỳ hôn nhân, ông Hoàng và bà Oanh có mua một lô đất 84,9m2 tại 404/1/43-Lê Hồng Phong, P. Phước Long, TP Nha Trang có nguồn gốc là đất nông nghiệp của bà Nguyễn Thị Phin và bà Nguyễn Thị Thuần. Theo công văn của UBND P. Phước Long phúc đáp cho tòa thì thửa đất này thuộc quy hoạch phía Tây Lê Hồng Phong theo QĐ 4085/QĐ-UBND ngày 2-12-2002 của UBND tỉnh Khánh Hòa; hiện nay do Ban Quản lý các công trình trọng điểm Khánh Hòa làm chủ đầu tư (chưa có QĐ thu hồi đất), không đủ điều kiện để cấp GCNQSDĐ. Mảnh đất này, sau khi hai vợ chồng ly hôn, bà Oanh ở phía sau, còn ông Hoàng làm nhôm, kính ở phía trước.
Cuộc sống cứ thế trôi qua, đùng một cái ông Hoàng nhận được giấy mời của tòa yêu cầu đến để giải quyết việc chia tài sản chung theo đơn khởi kiện của bà Oanh. Lúc này, ông mới té ngửa là bà Oanh muốn đuổi ông đi cho... khuất mắt. Hòa giải không được, mới đây tòa án đã đưa vụ kiện ra xét xử. Tại phiên tòa, bà Oanh sợ thất kiện nên thuê thêm luật sư để bảo vệ quyền lợi cho mình. Bà Oanh cho rằng bà và cháu Hiếu ở phía sau căn nhà, ông Hoàng ở phía trước (làm nhà xưởng) sản xuất cửa sắt gây ồn ào làm ảnh hưởng đến cuộc sống của 2 mẹ con, yêu cầu tòa giải quyết chia tài sản chung, giao nhà cho bà Oanh bà sẽ trả lại tiền cho ông Hoàng (1/2 giá trị lô đất) để ông Hoàng đi chỗ khác. Ông Hoàng bức xúc: “Bây giờ bảo ồn, trước kia sao không ồn? Tài sản là của vợ chồng, tôi không muốn tranh giành gì, để đó cho con. Nếu chia thì chia đôi, tôi không đồng ý nhận tiền. Nghe vậy, bà Oanh không đồng ý, yêu cầu luật sư phản bác. Bà bảo ngoài việc ông Hoàng sản xuất gây tiếng ồn làm ảnh hưởng xung quanh, sau này bà Oanh có gia đình mới, ông Hoàng có gia đình mới sẽ không ổn, đất rất là nhỏ, nếu sống như vậy thì con không có môi trường lành mạnh phát triển tâm sinh lý. Sau ly hôn ông Hoàng cũng không có trách nhiệm cấp dưỡng cho con, do đó bà sẽ trả tiền cho ông Hoàng chứ không đồng ý chia đôi đất.
Vị hội thẩm hỏi ngược lại: “Tại sao nguyên đơn không nhận tiền đi kiếm chỗ khác ở mà đòi đất?” thì bà Oanh im lặng. Vị hội thẩm khuyên giải: “Dù sao đi nữa cũng là khối tài sản chung của vợ chồng, chia đôi, ngăn ra xây lên đàng hoàng chứ không ai ở chung với ai đâu mà lo. Dù vậy, bà Oanh vẫn không chấp nhận. Cuối cùng, tòa tuyên hoãn xử và sẽ mở lại phiên tòa sau khi thẩm định lại lô đất.
Hoàng Văn