Nhà thơ Xuân Hoàng viết trường ca về Bác
(Cadn.com.vn) - Năm 1979, nhà thơ Xuân Hoàng tiết lộ với tôi là anh đang "thai nghén" bản trường ca về Hồ Chí Minh. Thú thật, lúc đó trong thâm tâm, tôi rất ái ngại cho anh. Biết bao nhiêu nhà thơ đã viết về Bác Hồ kính yêu, liệu anh có phát hiện gì mới mẻ hơn không? Bẵng đi chừng 3 năm, tôi không hề nghe anh nhắc chuyện viết trường ca về Bác. Tôi cứ yên chí là anh đã bỏ cuộc. Không ngờ vào một ngày đầu tháng 3-1983, anh vui vẻ mang đến tặng tôi bản trường ca Từ tiếng võng làng Sen do Nhà xuất bản Văn nghệ TP Hồ Chí Minh ấn hành.
Từ tiếng võng làng Sen gồm 6 chương, mỗi chương gồm nhiều ca khúc, ghi lại từng chặng đường lịch sử liên quan đến cuộc đời và sự nghiệp cách mạng của Bác. Đây có thể xem là một sáng tạo của nhà thơ. Chương đầu tiên của bản trường ca có tiêu đề Trở dạ. Qua Trở dạ, tác giả muốn đề cao vai trò của những bậc cha mẹ và môi trường sống trong quá trình hình thành nhân cách của một con người. Sách vở đã nói khá nhiều về cụ Nguyễn Sinh Sắc và bà Hoàng Thị Loan. Xuân Hoàng chỉ xoáy vào hai chi tiết và viết thành hai ca khúc rất có ý nghĩa. Gọi là những ca khúc nhưng thực ra đó là những bài thơ liên hoàn với nhau. Ca khúc đầu là những lời hát ru của người mẹ trẻ vào một "buổi trưa làng Sen thật vắng". Cậu bé Nguyễn Sinh Cung lúc thì chơi ô quan, lúc thì nằm bên cạnh mẹ "mở mắt to, nghe mẹ hát lời buồn". Tác giả rất có dụng ý khi lồng vào lời ru của bà Loan bài hát dặm Nghệ Tĩnh nói về cuộc khởi nghĩa của Phan Đình Phùng. Buổi trưa làng Sen thật yên ả với biết bao hình ảnh hết sức dân dã, gần gũi, thân quen: Những mái tranh in bóng cau thưa lặng im trong nắng/ Những ao bèo âm thầm nổi váng/ Những bờ tre lá rụng đầy vườn... Tác giả không quên cả chiếc bể cạn đầu hồi và gốc chanh trước sân mới vừa đậu quả... Lời ru của người mẹ trẻ như những bông hoa râm bụt đỏ rực, thắp sáng tâm hồn ngây thơ của cậu bé Nguyễn Sinh Cung.
![]() |
|
Ca khúc thứ ba viết về một đêm không ngủ của Nguyễn Tất Thành, sau cái buổi tham gia biểu tình chống thuế cùng với bà con nông dân ở Tòa Khâm: Dưới làn roi khủng bố cầm quyền/ Anh xông tới trên ào ào ngọn thác... Cậu học sinh trường Quốc học ngồi trầm ngâm bên ngọn đèn dầu: Bâng khuâng gieo ánh sáng mơ hồ/ Hương ngọc lan đâu đó lặng lờ/ Len dịu nhẹ vào phòng đêm vắng vẻ... Đó là khoảng khắc im lặng báo hiệu "giờ ra đi của cánh đại bàng", và ẩn chứa "sự bùng dậy của những ngày bão táp" sắp đến. Có thể nói chương Trở dạ là chương đóng vai trò hết sức quan trọng, làm nền cho bản trường ca. Trên cái nền đó, Xuân Hoàng lần "theo chân Bác" tìm "hồi âm bao kỷ niệm thiêng liêng". Anh đã cùng Bác đến nhiều nước trên thế giới để ngẫm ra rằng: Trên địa cầu, da dù có khác nhau/ Muối ở mồ hôi thảy mặn như nhau / Người cùng khổ ở nơi nào cũng khổ. Anh cùng Bác đứng suy tư khi đọc dòng chữ ghi trên mộ Các Mác: Câu nói này đã có mấy trăm năm? Đã bao người đọc nó, đã băn khoăn? Đã hành động. Và bao người đã ngã? Anh dựng lại chân dung Nguyễn Ái Quốc ở Đại hội
Để có được Từ tiếng võng làng Sen, nhà thơ Xuân Hoàng đã dành rất nhiều thời gian sưu tầm, nghiên cứu, suy ngẫm những tài liệu liên quan đến cuộc đời và sự nghiệp của Bác. Anh từng đi nhiều ngày trên đất Huế "tìm dấu chân của Bác thuở còn thơ". Anh cũng đã tìm vào Phan Thiết, bến Nhà Rồng, ngược lên Pắc-bó... để lắng nghe những hồi âm về Bác. Mặc dù chưa phải là một tác phẩm đặc sắc nhưng những tìm tòi, sáng tạo của tác giả bản trường ca Từ tiếng võng làng Sen rất đáng được trân trọng. Đặc biệt là tấm lòng tri ân chân thành của nhà thơ đối với Bác kính yêu.
Mai Văn Hoan