Sự ân hận muộn màng

Thứ tư, 21/03/2018 19:00

Giết người rồi tạo hiện trường giả

Phiên tòa xét xử bị cáo Hồ Thị Huệ (1991, trú P. Quỳnh Thiện, TX Hoàng Mai, Nghệ An) về tội “Giết người” vào ngày 16-3 có rất đông người thân, bạn bè của bị hại tới dự. Người nhà bị hại không kiềm chế được bức xúc trước hành vi phạm tội của bị cáo, liên tục chửi bới Huệ dù chủ tọa phiên tòa đã nhiều lần nhắc nhở. Suốt phiên tòa, Hồ Thị Huệ chỉ cúi gằm mặt, hai tay đan chặt vào nhau và lí nhí trả lời từng câu hỏi của HĐXX.

Nghe tòa tuyên án, Huệ ngất xỉu phải nhờ đến sự trợ giúp của lực lượng CA.

Theo cáo trạng, 6 giờ ngày 5-1-2016, Hồ Thị Huệ đi nhờ xe đến nhà bà Hương (1954, trú TX Hoàng Mai) để trả số tiền 2 triệu đồng trong số 5,6 triệu đồng tiền vay nợ. Khi tới nhà bà Hương, Huệ vào qua cửa chính của ngôi nhà thì thấy cửa mở một cánh, Huệ bước vào và kêu “chị già ơi, chị già...” nhưng không thấy ai trả lời. Huệ tiếp tục đi vào trong nhà thấy cửa buồng ngủ làm bằng nhôm kính đóng liền dùng tay mở cửa, bước vào trong. Phòng khá tối, Huệ đi được hai bước thì bất ngờ bị bà Hương dùng chăn trùm lên người và hô “ông là ai, ông là ai”. Huệ kêu lên “là cháu Cua” nhưng bà Hương không nghe thấy. Do trong phòng tối, điện không bật nên giữa hai người tiếp tục vật lộn. Sau đó, Huệ đè được lên người bà Hương rồi dùng tay bóp mạnh vào cổ và mặt khoảng 10 phút. Thấy bà Hương không cử động nữa, Huệ mới chịu thả ra rồi đi bật điện thì thấy nạn nhân đã tử vong.

Sau đó, Huệ đi đến cửa sau của gian buồng dùng 2 tay mở cánh cửa nhôm kính rồi đẩy cánh cửa gỗ bên ngoài ra. Huệ bước ra ngoài 2 cánh cửa thì nhìn thấy 1 cái xà beng dài 70 cm, Huệ cầm xà beng đi vào buồng và cạy cánh cửa sắt nhiều lần, đồng thời, Huệ lấy chùm chìa khóa trong buồng bà Hương cho vào ổ khóa két sắt nhằm mục đích đánh lạc hướng của cơ quan điều tra. Sau khi thực hiện hành vi, Huệ đi theo đường bê-tông bên trái nhà bà Hương để về nhà. Đến ngày 11-1-2016, Huệ đến cơ quan CSĐT CATX Hoàng Mai đầu thú và khai báo hành vi phạm tội.

Trong phiên xử trước, HĐXX quyết định trả hồ sơ vụ án để làm rõ các vấn đề liên quan như: Tại hiện trường, cơ quan chức năng thu giữ 1 mẫu đầu lọc thuốc lá nhưng không xác định được là của ai? Chi tiết chiếc xà beng thu được tại hiện trường có xác định được có tế bào của người thứ 3 không? Bà Hương được xác định chết vì suy hô hấp do bị ngạt cơ học nhưng khám nghiệm tử thi còn cho thấy nạn nhân bị dập vỡ thận do vật tày tác động. Mục đích, bị cáo đến nhà bà Hương lúc trời chưa sáng để trả nợ hay có động cơ, mục đích giết bà Hương nhằm cướp tài sản của bị hại.

Trên cơ sở các tài liệu mà cơ quan CSĐT đã thu thập, đại diện VKSND cho biết, không có đủ bằng chứng chứng minh hành vi cướp tài sản của Hồ Thị Huệ. Theo đó, trên chiếc xà beng thu được tại hiện trường chỉ xét nghiệm tế bào của bà Hương chứ không tìm thấy bất kỳ dấu vết nào của Hồ Thị Huệ.

Tại phiên tòa, trước câu hỏi của HĐXX, bị cáo khai báo rành mạch nhưng một số chi tiết chưa khớp với tài liệu khai tại CQĐT. Hồ Thị Huệ cho rằng “do bị bà Hương cắn vào ngón tay, bị cáo đau nên đè vào mặt, cổ của nạn nhân để bà Hương thả ra. Bị cáo không chủ đích giết hại bà Hương. Thấy bà Hương nằm bất động, bị cáo nghĩ là bà đã chết nên bị cáo cũng không thể sống được và dùng xà beng cạy tủ sắt là nhằm đánh lạc hướng CQĐT”.

Giọt nước mắt muộn màng của bị cáo Hồ Thị Huệ. 

Bị cáo ngất xỉu trước tòa

Trong phần tranh luận quan điểm với VKS, chị Nguyễn Thị Hằng (con gái bà Hương) vẫn giữ nguyên quan điểm cho rằng Hồ Thị Huệ phạm tội “Giết người cướp của” chứ không đơn thuần chỉ “Giết người” như truy tố của VKSND. Theo phân tích của chị Nguyễn Thị Hằng, bị cáo và bà Hương có quan hệ thân thiết với nhau, bị cáo đã nhiều lần đến chơi và cùng ăn cơm với bà Hương nên lúc bị cáo đến trả tiền mà bà Hương không nhận ra giọng của bị cáo là hết sức vô lý. “Quá trình điều tra thu được chiếc xà beng nhưng lại không xác định được tế bào của bị cáo, trong khi bị cáo khai là bị bà Hương cắn nhưng khi bị cáo cầm xà beng để phá két sắt thì phải dùng một lực rất mạnh nhưng lại không thu được mẫu tế bào của bị cáo mà chỉ thu được mẫu tế bào của mẹ tôi. Vậy bị cáo có dùng xà beng để đánh mẹ tôi hay không?” - chị Hằng đặt câu hỏi.

Ngoài ra, chi tiết trong bản kết luận giám định pháp y thì bà Hương bị vỡ thận nhưng theo chị Hằng phân tích thì quá trình xô xát giữa bị cáo và bà Hương thì bị cáo có ngồi lên người bà Hương nhưng người bà Hương to béo nên khi xô xát không thể dẫn đến vỡ thận được. “Bị cáo vào trộm tài sản nhưng do mẹ tôi phát hiện được nên đã giết hại để bịt đầu mối. Động cơ của bị cáo là giết mẹ tôi để che giấu hành vi cướp tài sản” - chị Hằng khẳng định.

Đại diện VKSND tỉnh Nghệ An cho biết, đây là vụ án rất phức tạp, cơ quan chức năng đã rất cẩn trọng khi xem xét các dấu vết tại hiện trường và trên cơ thể nạn nhân. Trên cơ sở áp dụng nguyên tắc suy đoán vô tội, không có bằng chứng thì không thể kết tội Hồ Thị Huệ theo quan điểm của đại diện hợp pháp người bị hại và luật sư.

HĐXX kết luận, theo quan điểm của đại diện bị hại và luật sư cho rằng bị cáo cướp đoạt tính mạng là do cướp tài sản của bị hại, HĐXX thấy rằng, hiện trường xảy ra vụ án có sự xáo trộn nhưng quá trình điều tra, CQĐT không chứng minh được mục đích động cơ của bị cáo. Do đó, tại phiên tòa không có đủ cơ sở để trả hồ sơ xem xét điều tra bổ sung và không đủ cơ sở, căn cứ để xem xét tội danh khác như đã tranh luận. HĐXX kết luận, bị cáo Hồ Thị Huệ là người đã thực hiện hành vi giết bà Nguyễn Thị Hương. Hành vi của bị cáo là đặc biệt nguy hiểm cho xã hội, không chỉ tước đoạt quyền được sống của bị hại mà gây đau thương tổn thất tinh thần cho gia đình.

Xét trong quá trình điều tra và tại phiên tòa, bị cáo khai báo thành khẩn, tỏ ra ăn năn hối hận về việc làm mình gây ra, đã tác động gia đình khắc phục một phần hậu quả. HĐXX quyết định tuyên phạt bị cáo Hồ Thị Huệ 13 năm tù về tội “Giết người”. Về trách nhiệm dân sự, buộc bồi thường tổng cộng 157,4 triệu đồng, gia đình bị cáo đã khắc phục được 20 triệu đồng. Nghe tòa tuyên án, Hồ Thị Huệ đã ngất xỉu ngay trước bục khai báo, phải nhờ đến sự trợ giúp của lực lượng CA để về trại giam.

D.Hóa