Còn chút lòng tin góp với đời (*)

Thứ ba, 26/08/2014 07:48

(Cadn.com.vn) - Đôi khi chúng ta giật mình tự hỏi cái gì sẽ còn lại sau khi thời gian làm cho mọi sự vật phai mờ, tan biến? Với thầy giáo Hồ Đức Minh đó chính là “Chút lòng làm tin”:

“Mai sau rồi sẽ tàn phai hết

Còn chút lòng tin góp mặt đời”.

“Chút lòng làm tin” là tập thơ đầu tay của thầy giáo một thời giảng dạy môn văn học ở Trường THPT Thái Phiên (Đà Nẵng). Sinh quán Duy Châu, Duy Xuyên, Quảng Nam, bước vào tuổi 70, “Nhân sinh thất thập cổ lai hy”, tác giả mới cho trình làng đứa con tinh thần muộn mằn của mình. Thời học Khoa Văn ở Đại học Sư phạm Huế, chàng sinh viên đầy mơ mộng Hồ Đức Minh đã viết những câu thơ mà bạn bè một thời và sau này là các học trò của mình nhiều người vẫn nhớ:

“Đường ta đi đầy hoa thơm cỏ lạ

Lối ta về rợp cả bóng giai nhân...”

(Đường xuân)

“Chút lòng làm tin” gồm 120 bài, trong đó có 7 bài viết ở những năm 70 của thế kỷ trước, chủ yếu là thơ tình. Bạn đọc dễ đồng cảm và chia sẻ những gì tác giả viết về một tình yêu đẹp như trăng như sao đi qua trong đời:

“Chừ em đứng đó bâng khuâng

Nhìn quê hương đã hai lần chia phôi

Dòng sông Thạch Hãn lặng trôi

Mẹ La Vang đứng bên đồi quạnh hiu”.

(Nỗi buồn chinh chiến)

Phần còn lại của tập thơ, chủ yếu viết trong những năm gần đây, khi tác giả rời bục giảng, có nhiều thời gian riêng dành cho nghiệp thơ của mình:

“Đã mang lấy nghiệp yêu thơ

Suy tư trăn trở duyên tơ với đời

Đã từng giấu mặt sau lời

Để cho ngôn ngữ đầy vơi nói giùm”.

(Nghiệp thơ)

Tác giả dành nhiều tình cảm cho quê hương chịu nhiều đau khổ và ly tan:

“Nửa đời quay lại chốn quê

Thấy con đò nhớ não nề năm xưa...”.

(Mảnh đất hồi sinh)

Ký ức của anh đầy ắp những hoài niệm, nhưng có lẽ hình ảnh học trò hiện lên rõ nét trong lòng người thầy đã từng “yêu nghề mến trẻ”. Tình yêu đó được khắc họa trong bài “Tâm sự về hưu”:

“Từ cái tâm yêu nghề

Tôi thấy mình như trẻ mãi

Năm tháng qua đi ánh mắt học trò còn đọng lại...”.

Và các thế hệ học sinh, tuy xa trường rồi vẫn “Nhớ thầy” bằng tình cảm chân thành quý mến, “Cảm thấy thương thầy quá đi thôi”, bởi thuở ấy: “Ngựa chứng sân trường thầy cảm hóa/ Bằng cả tình yêu của mẹ hiền”. Tuổi tác, nghề nghiệp, kinh nghiệm sống đã được tác giả “vận” vào thơ thành triết lý sống của cuộc đời:

“Con mắt cần ánh sáng

Để nhìn rõ mọi nơi

Tâm hồn cần hoài bão

Cho thăng hoa cuộc đời”.

(Cách nhìn)

Hồ Đức Minh làm thơ như một người ủ quả. Trong “Chút lòng làm tin” có đôi bài chưa hẳn là quả chín nhưng người đọc vẫn tìm thấy cảm giác ngọt ngào, thú vị:

“Ta đến từ đâu chừ thấm mệt

Và đi về đâu cõi nghỉ ngơi

Mai sau rồi sẽ tàn phai hết

Còn chút lòng tin góp mặt đời”.

(Còn lại)

Vâng, “Chút lòng làm tin” sẽ là cái đọng lại trong lòng mọi người sau khi tất cả mọi sự vật đều phôi pha, tan biến.

Mai Hữu Phước

(*) Đọc tập thơ ”Chút lòng làm tin” của Hồ Đức Minh, NXB Văn Học - 2014.